Tôi mở mắt ra, đầu vẫn còn ong ong vì say. Căn phòng khách sạn mờ ảo ánh đèn vàng, mùi nước hoa ngọt lịm quyện trong không khí.
Và ngay trên ngực tôi… là Rui Shidou, cô nàng gravure đang hot nhất tuần san, chỉ mặc mỗi cái bra ren đen mỏng dính với quần lót lọt khe bé xíu, hai bầu vú căng tròn ép sát vào người tôi, núm hồng nhô lên rõ mồn một.
“Á… chết mẹ… đêm qua mình làm gì với cô ấy vậy trời?!”
Tôi hoảng loạn định bật dậy, nhưng cô ấy đã nhanh hơn, hai tay chống hai bên đầu tôi, mái tóc dài xõa xuống gò má, cười khẽ đầy khiêu khích:
“Anh tỉnh rồi à… Đêm qua anh mạnh bạo lắm, làm em rên khản cả cổ đấy. Giờ còn muốn giả vờ không nhớ hả?”
Cô ấy cúi xuống, môi lướt nhẹ vành tai tôi, giọng thì thầm ướt át:
“Em vẫn còn ướt nhẹp đây này… anh không kiểm tra lại à?”
Tôi chỉ là một thằng trợ lý quèn, suốt ngày lủi thủi sau máy ảnh, lau mồ hôi, đưa nước cho cô ấy. Vậy mà không hiểu sao buổi tiệc hôm qua, khi ông nhiếp ảnh gia say xỉn khoe khoang ầm ĩ, Rui lại lặng lẽ ngồi cạnh tôi, rót rượu, chân dưới gầm bàn cứ quấn lấy chân tôi.
Rồi cô ấy ghé sát tai, hơi thở nóng rực:
“Tối nay em không muốn về một mình… anh đưa em đi chỗ khác nhé?”
Cả đêm đó chỉ còn tiếng da thịt va vào nhau điên cuồng. Cô ấy cởi hết áo ngoài ngay trong thang máy, lao vào hôn tôi như muốn nuốt chửng. Vào phòng là cô ấy đẩy tôi ngã xuống giường, tự tay kéo khóa quần tôi ra, ngậm lấy ngay lập tức, mắt vẫn nhìn tôi đầy thách thức.
Giờ đây, sáng sớm mà cô ấy vẫn chưa chịu tha. Rui ngồi dạng chân lên người tôi, tay luồn xuống quần lót tự vuốt ve, nước chảy dài theo đùi, rên khe khẽ:
“Anh ơi… cứng lại rồi kìa… Làm em tiếp đi, em thèm lắm rồi…”
Tôi biết mình tiêu đời rồi. Nhưng mà… tiêu kiểu này thì chết cũng đáng.
Diễn viên: Rui Shidou, Takashi Haneda